Sau này, khi ngón áp út của anh không còn dành cho em
Liệu nhiều năm sau khi anh đã sống một cuộc sống thật bình thường như mình mong muốn, chúng ta có thể gặp lại nhau không, chỉ như hai người bạn cũ đem hồi ức oanh liệt ngày trẻ ra mà chuyện trò.
- Em vẫn ổn chứ?
- Em vẫn ổn. Còn anh?
- Anh rất hạnh phúc.
- Hạnh phúc là tốt rồi. Chiếc nhẫn kia…
- À, là nhẫn kết hôn của anh, đẹp nhỉ.
- Vâng.
- Em cũng có một chiếc nhẫn này.
- À, ừm… Em thầm nghĩ, đây chẳng phải là một chiếc trong cặp nhẫn được phát hành hồi concert final năm xưa đó sao. Thì ra anh cũng sớm quên rồi.
- Em đã kết hôn rồi chưa?
- Vẫn chưa.
- Sao thế?
Nắm chặt chiếc nhẫn còn lại trong tay, em cất lời:
- Vì chú rể của em đã kết hôn mất rồi.
Hai chữ"SAU NÀY" đau lắm 💔
Comments
Post a Comment