We just still strangers

 Khi chúng ta chìm đắm trong thế giới của riêng mình, và hết lòng yêu thương một thế giới xa xôi đó, thế giới mà những người khác đều ngăn cản chúng ta. Điều ấy dai dẳng giống như những kí ức về mối tình đơn phương không hồi kết. Cảm nhận được hiện thực, cảm nhận được xa cách, như chỉ biết cho đi và thầm mong được nhận về, nhưng nhận về bao nhiêu thì chúng ta đâu cách nào chi phối được.


Đôi khi nghĩ thầm, fangirl và thần tượng giống như nàng tiên cá và hoàng tử. Cái ngày mà hoàng tử được nàng tiên cá cứu sống khỏi đại dương rộng lớn muốn nhấn chìm tất cả, giống như khi idol chỉ là những con người vô danh chưa ai biết đến, chỉ có fan là những người đầu tiên nhìn nhận, dõi theo và sát cánh bên cạnh, từ khi là nhưng tân binh vô danh, đến khi vụt sáng thành ngôi sao. Giống như nàng tiên cá phải đánh đổi giọng hát quý giá nhất của mình, fan cũng vì thần tượng mà bỏ ra thời gian, công sức, tiền bạc, nhiệt huyết tuổi thanh xuân, mồ hôi, nước mắt,... 


Ngày mà trong câu truyện cổ tích xuất hiện nàng công chúa xa lạ nắm giữ trái tim hoàng tử, cũng là ngày thần tượng và fangirl xuất hiện một cô gái khác, cô gái mà dù thế nào đi chăng nữa cũng sẽ lấy đi tình yêu chân thật nhất của thần tượng, thứ mà fangirl có làm bất cứ cách nào cũng không thể có được. Fangirl mãi mãi không thể thắng được người con gái ấy, vì ngay từ đầu đã chọn con đường lặng lẽ ở bên cạnh người ấy, người ấy đứng dưới ánh đèn rực rỡ, fangirl chìm trong bóng tối âm thầm quan sát.  


Cho đến cuối cùng, chỉ còn cách biến thành bọt biển tan biến giữa đại dương mênh mông mà chẳng ai hay biết, lặng lẽ ôm trái tim không được yêu của mình chìm vào hư vô. Đại Dương bao la, có bao nhiêu mối tình vô danh bao lần gieo mình xuống đó. Chỉ sợ nhất là không biến thành bọt biển, mà là ôm nỗi ấm ức biến thành bọt biển vì công chúa kia không xứng đáng, đau lòng biết bao nhiêu..


Tôi vốn xem anh là tín ngưỡng đẹp nhất của cuộc đời. Đẹp đến mức tôi không thể dùng bất cứ thứ gì để có thể đánh đổi được. Trái tim tôi mang tên anh và trải qua năm tháng đẹp đẽ của người con gái. Để rồi thời gian trôi qua, tôi không còn là đứa con gái vô tư nữa rồi anh à!


 Tôi đã trưởng thành, tôi lại nhận ra một sự thật cay đắng, thanh xuân của tôi mang tên anh nhưng thanh xuân của anh không hề mang tên tôi. Tôi trân trọng thanh xuân này nhưng tôi có cố gắng đến đâu thì vẫn không thể chạm tới cái được gọi là tín ngưỡng mà tôi  thờ


Tiếp tục ủng hộ mình nhé❤️

http://olalink.org/Blog-cua-kelly


Comments

Popular posts from this blog

Lỡ đọc truyện 21+🤫