LOVE IS SO PAINFUL

Tôi biết khi đã yêu anh là không thể nào dừng lại được. Vốn dĩ anh và tôi cũng chỉ là con người như nhau thôi mà! Nhưng tại sao anh lại có ma lực níu giữ không chỉ trái tim tôi mà còn bao cô gái khác. Có một ngày tôi bắt anh trả nợ tình yêu của tôi đấy!

Trên thế gian này, có tình yêu nào bấp bênh như vậy, có mông lung như vậy không? Yêu một người mà mình chỉ "biết" chứ không"quen", yêu một người không đòi hỏi ở bên cạnh, không đòi hỏi trực tiếp đáp lại, không đòi hỏi họ phải làm gì lớn lao cho mình, đứng giữ hàng trăm ngàn người không đòi hỏi một danh phận, tình yêu đó có khó khăn cỡ nào, mệt mỏi cỡ nào, nản lòng cỡ nào, chưa từng là fangirl thì không thể nào hiểu được. Yêu chung một người với hàng ngàn người khác, may mắn thì chạm được vào bàn tay họ, được nghe hỏi han vài câu, nghe những câu tỏ tình kiểu hô khẩu hiệu, ngắm nhìn nụ cười chẳng dành riêng ai. Không may mắn thì cả đời chỉ có thể ngồi trước màn hình TV, hình bóng của người ấy được chắn bởi một màn hình lạnh lẽo, muốn bao nhiêu xa vời thì có bấy nhiêu. 

Vậy mà vẫn kiên nhẫn đến cùng, là bởi vì cái gì? Bởi những giá trị tinh thần, bởi những ảo tưởng mà người đó mang lại. Thế rồi đến một ngày, nhận ra tình cảm của mình là thật, đáp lại họ là giả, đau lòng đến thế nào??? Ai nói không thất vọng chỉ sợ là do tình cảm chưa đủ nhiều. Thực tế đến mức nào đi chăng nữa, bình tĩnh đến mức nào đi chăng nữa cũng khó tránh khỏi vỡ mộng tan nát...




 Tiếp tục ủng hộ mình nhé ❤️
http://olalink.org/Blog-cua-kelly

Comments

Popular posts from this blog

We just still strangers

Lỡ đọc truyện 21+🤫